*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Nhiên đúng là nghẹn lời: “Mưa trong phim người ta dùng vòi phun đó bà ơi.”
"Con nói nhiều quá." Bà ngoại mới không tin, "không xem thì tránh ra, chớ quấy rầy bà."
Hạ Nhiên đứng lên, "Ngây thơ quá."
anh cầm gói thuốc cùng cái bật lửa, chuẩn bị đi qua bên cửa sổ làm vài ngụm. Vừa mở cửa sổ ra, liền nghe được tiếng gõ cửa.
Bà ngoại khoảng cách gần, vội nhanh chân đến mở cửa, đôi chân ngắn ngủn bước nhanh như ông lật đật, "Đến ngay, đến ngay. Nhất định là Tiểu Yến cách vách đưa bột hồ tiêu đến đây."
Hạ Nhiên không hề để ý, cắn điếu thuốc chuẩn bị đốt lửa.
"Ủa, ai thế." Kéo cửa ra, bà ngoại luôn miệng hỏi.
Giản Tích đắm mình trong bóng đêm cùng gió lạnh, đứng ở cửa cười chào hỏi: “Con chào bà ngoại, xin hỏi Hạ Nhiên có nhà không?"
"Có có, mau vào nhà."
Giản Tích mang theo hoa quả cùng sữa, "Đây là mua cho ngoại."
"Tới chơi thì được rồi, còn mang quà theo làm gì, cháu đừng khách sao."
Điếu thuốc trong miệng Hạ Nhiên thiếu chút nữa đã rơi ra khỏi miệng, "Sao em lại tới đây?"
Nhiệt độ trong nhà và bên ngoài chênh lệch rất xa, Giản Tích chà xát hai tay cho nóng, "Em đến thăm bà ngoại."
“Đến đây ngồi, chỗ có chậu than." Bà lão nhiệt tình chào mời, sắc mặt vui mừng, đi vòng qua đến phòng bếp.
"Lạnh không?" Hạ Nhiên đi tới, cầm tay cô, "Mẹ nó, muốn đóng băng luôn rồi"
Đem tay cô hơ trên chậu than, còn ôm không thả, "Đừng nhúc nhích."
Hạ Nhiên hỏi: "không phải nói không đến sao?"
"Đến kiểm tra bất ngờ không được à?" Giản Tích thì thầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-am-ap/821112/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.