Xe từ hầm gửi xe đi ra, hòa mình vào dòng xe trên đường lớn.
Giản Tích hạ một bên cửa kính xe xuống, để gió thổi vào, làm những sợi tóc mai bên vành tai cô bay tán loạn. Hạ Nhiên lúc này mới để ý, chỗ dựa lưng có để một cái áo blouse trắng.
Ngồi ở ghế sau, Lâm Gia thấy thế cũng nhanh mồm nhanh miệng:
“ Chị gái làm ở bệnh viện hả?”
Giản Tích: “Uhm.”
“Chị không biết đâu, từ nhỏ em đã bị bóng ma tâm lý về bác sĩ, kim tiêm còn chưa kịp chạm vào người là em đã bị dọa tè ra quần rồi” –Lâm Gia sờ sờ đầu mình, tiếp tục lôi kéo làm quen.
“ Chị này, chị làm ở bệnh viện nào thế? Lần sau nếu có tiêm em sẽ đến chỗ chị, nhìn thấy người đẹp như chị em nghĩ mình có thể nhịn không cảm thấy sợ nữa.”
Giản Tích: “ Tôi nghĩ cậu không có cơ hội đó đâu”
Lâm Gia: “ Vì sao?”
“ Tôi ở khoa sản.”
“...”
Ngồi ở ghế phụ, Hạ Nhiên cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch lên, khi ngẩng đầu lên thoáng chốc đã khôi phục dáng vẻ như thường: “Cho chúng tôi xuống bên đường đi”
Vừa vặn phía trước có trạm xe bus, Giản Tích cũng không nhiều lời, dừng xe ở kế trạm xe.
Hạ Nhiên không vội xuống xe, lấy ví tiền từ túi quần ra, rút ra một tờ năm mươi đồng đưa cho cô.
Giản Tích khó hiểu: “Làm gì?”
“Làm dơ xe cô rồi, cô đem xe đi rửa đi.” –Hạ Nhiên nói “ Tiền rửa xe”
Lúc mới vừa lên xe, thùng đựng máu gà giả làm cho chỗ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-am-ap/821089/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.