Chuyện này?
Là chuyện gì?
Ứng Như Ước vùi đầu vào đống chăn mềm mại thơm dịu, buồn bực quấn chăn lại, lăn mấy vòng trên giường.
Đến khi cảm thấy không khí trong chăn dần dần cạn kiệt, cô mới thò đầu ra, mái tóc rối bù dài tới vai, cô nằm nghiêng, co rúm trong góc giường, thẫn thờ nhìn khu vườn nhỏ sáng đèn.
Ánh đèn vàng vọt, giống như những ngọn đèn lồng trên đường về nhà. Khi gió nổi lên, ánh đèn như bị gió thổi bay tứ tán.
Nó rơi xuống cạnh hồ nước nóng trong vườn, ánh sáng khiến hồ nước vốn vẫn bốc hơi nóng trông như tiên cảnh Dao Trì, làn khói trắng như tiên khí tản mạn khắp nơi.
Ứng Như Ước thở dài với vẻ tiếc nuối.
Khó lắm mới tới được Đông Cư Sơn này, nhưng ngay cả nước suối cũng không đụng tới một giọt.
Đã về khuya, trong lúc đêm khuya thanh vắng thế này, cho dù Như Ước không buồn ngủ thì cũng không có hứng ra ngâm mình trong hồ nước.
Khi thành phố S thay đổi nhiệt độ, giữa ngày và đêm có cách biệt khá lớn.
Nếu buổi trưa còn có thể mặc áo len mỏng và xắn tay áo, khi màn đêm buông xuống thì bất đắc dĩ phải mặc thêm hai chiếc áo mới có thể chống lại giá lạnh.
Lúc này bóng cây ngoài gian phòng lay động, loáng thoáng nghe thấy tiếng gió gào thét giữa rừng cây Đông Cư ngoài kia, bóng trúc giao hòa, kêu lên “loạt xoạt”.
Nhưng trong phòng lại yên tĩnh đến mức Như Ước chỉ nghe thấy tiếng thở của mình, tất cả trông như tháng năm tĩnh lặng.
Bề ngoài cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-o-noi-sau-tham-cua-thoi-gian/130806/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.