Edit: Thu Lệ
Khoảng sân nhỏ bên ngoài phòng khách, có một cây Hải Đường đang nở rộ.
Sắc hoa tươi đẹp, cách một tầng hơi nóng mờ mịt, nhìn từ xa giống như những nhánh hoa đào đang nở trong mùa xuân, cực kỳ rự rỡ.
Dưới gốc cây hải đường có một cọc gỗ hình dáng như chiếc bàn trà thấp, được đặt bên cạnh hồ nước nóng.
Khoảng cách không gần không xa, không bị nước bắn vào nhưng lại làm cho người đang tắm trong hồ có thể lấy được đồ vật.
Như Ước vào trong sân vốn định lấy huân đèn gác ở bên cạnh hồ nước nóng về.
Cô vốn định sẽ từ từ dùng huân đèn này lúc ngâm nước nóng, nhưng bây giờ...... Bất kể trước đó cô đã tính toán lên kế hoạch thế nào đi nữa, bắt đầu từ khoảnh khắc Ôn Cảnh Nhiên gõ cửa tiến vào thì những sắp xếp lúc chiều của cô không thể không thay đổi chút ít.
Ứng Như Ước biết Ôn Cảnh Nhiên vào năm cô 16 tuổi.
Hôm đó là ngày một tháng một tết Nguyên Đán.
Cô đã quên mất nguyên nhân cụ thể là gì, chỉ nhớ mang máng là dì Hoa đang nấu cháo gà, rồi hấp sủi cảo.
Một mình cô ngồi trong phòng ăn ăn sủi cảo dì Hoa hấp, nghe tiếng tin tức của người dẫn chương trình trong phòng khách,.
Trong căn phòng trống rỗng to như vậy, cô mở hết tât cả đền trong phòng nhưng vẫn cảm thấy cô đơn lạnh lẽo khó chịu.
Lúc tiếng TV hơi thấp có thể láng máng nghe được tiếng nói tiếng cười truyền đến từ nhà bên cạnh và tiếng ồn ào nũng nịu của trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-o-noi-sau-tham-cua-thoi-gian/130801/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.