Giải vây giúp em.
Giải vây giúp em......
Ứng Như Ước đưa hai tay chống cằm, ánh nhìn chằm chằm chú mèo đang ngủ trên bệ cửa sổ không coi ai ra gì cách đó không xa đến xuất thần, dần dần mất đi tiêu cự.
Trong đầu còn có chút trống rỗng vẫn còn vang vọng câu nói trầm thấp “Giải vây giúp em” của Ôn Cảnh Nhiên nửa tiếng trước.
Cô đang cố gắng nhớ lại xem trước ba mươi phút đó, cô có từng vô ý thức ra tín hiệu cầu cứu gì hay không.
Dĩ nhiên là không có kết quả.
Bởi vì so với việc đối phó bác sĩ Ôn, rõ ràng cho thấy nói chuyện với người lớn nhã nhặn càng làm cho cô cảm thấy buông lỏng hơn.
Cho nên......
Ai cần anh giải vây chứ!
Trong phòng bếp vang lên tiếng nấu nước pha trà ùng ục, cô phồng má có chút buồn bực thở dài.
Cô cũng chỉ dám lặng lẽ oán thầm chứ đứng trước mặt Ôn Cảnh Nhiên, cô đã hoảng sợ như chuột nhìn thấy mèo, chỉ hận không thể chạy trối chết.
"Cạch" một tiếng vang nhỏ.
Như Ước lấy lại tinh thần, trong làn hơi nước dày đặc bưng bình nước đã đun sôi đi tới trước bàn, chuẩn bị pha trà cho mấy vị người lớn ngồi đánh cờ trong sân.
Ở núi Đông Cư, ngoại trừ nổi danh nhờ hội sở suối nước nóng ra còn có vườn trà khiêm tốn hơn một chút.
Những cây trà trong vườn Đông Cư chỉ sản xuất ra một loại lá trà đó chính là—— Tuyết Tiêm Đông Cư.
Hàng năm, sản lượng của Tuyết Tiêm Đông Cư cũng không nhiều, ngoại trừ trường hợp đặc biệt ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-o-noi-sau-tham-cua-thoi-gian/130799/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.