Charles đứng trước gương, chỉnh trang comple và nơ đeo cổ của mình một cách cực kỳ nghiêm túc. Đây không phải là lần đầu tiên y tham dự hôn lễ, bởi y từng có tới bốn lần hôn nhân hoặc ngắn ngủi hoặc đổ vỡ rồi. Y cũng đã quen thuộc với điệu nhạc kết hôn, giáo đường, thậm chí cả lời hứa hẹn trăm năm hơn bất cứ ai. Thế nhưng lần này, y lại rất hồi hộp.
Kiểu tóc của y gọn gàng, cổ áo của y thẳng thớm, ống tay áo của y cũng rất phẳng phiu, vậy mà khi quan sát mình trong gương, y lại đột nhiên cảm khái: tại sao trông mình không trẻ trung được bằng tên kia nhỉ?
Charles sắp đi tham dự hôn lễ của Lawrence Owen, đối thủ mười lăm năm, hoặc cũng có thể nói là người bạn duy nhất của y. Owen không giống y. Anh ta là một người phóng túng, không chịu ràng buộc, nhưng nếu như có một ngày anh ta chấp nhận kết hôn, vậy thì Charles tin, cuộc hôn nhân đó sẽ kéo dài suốt đời suốt kiếp. Khác y với thứ tình yêu và hôn nhân như mây trôi nước chảy, một khi đã xác định điều gì, cái tên Owen ấy chắc chắn sẽ không thay đổi.
Bỗng nhiên, Charles lại nhớ tới tình cảnh mình và tên kia gặp gỡ lần đầu tiên vào rất nhiều, rất nhiều năm về trước. Y của lúc đó tràn trề tự tin, tựa như mặt trời buổi ban trưa, không hề để bất cứ ai lọt vào tầm mắt, cho dù đó có là những tay đua đẳng cấp được giới truyền thông tung hô; bởi y biết, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-co-quyen-ru-toi/2030272/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.