*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nếu trước giờ anh chưa từng theo đuổi tôi… Ồ, anh đã làm những việc đáng gọi là ‘theo đuổi’ rồi à?” Hunt nghĩ một hồi rồi tự nhiên lại cảm thấy mình có chút thiệt thòi: “Có khi bây giờ tôi đã có kinh nghiệm yêu đương phong phú rồi. Thế nhưng dù có cộng tất cả những khả năng ấy lại, chắc chắn cũng chẳng nhiều bằng việc tôi yêu anh. Mỗi lần nhìn anh, tôi lại cảm thấy… ái dà mẹ ôi… trừ tên này ra, có lẽ mình sẽ không thể yêu ai được nữa. Tôi chẳng hề cảm thấy không cam tâm chút nào, bởi anh cũng yêu tôi. Anh đừng có nghĩ đến những chuyện như quyết đấu cùng ai nữa… vì tôi mới là người thích hợp suy nghĩ những chuyện đó hơn.”
Winston quan sát Hunt, vẫn giữ nụ cười nhẹ trước sau như một. Mấy giây sau, Hunt bỗng nhận ra điều gì đó liền đấm mạnh vào hắn một cú: “Anh cố tình chứ gì!”
“Cố tình gì cơ?” Winston hỏi lại.
“Cố tình dụ tôi tỏ tình với anh!”
“Thật sao? Em vừa tỏ tình với tôi đấy à?”
Biểu cảm nhẹ nhõm như không của hắn khiến Hunt cực kỳ muốn đấm.
“Thực ra chuyện giữa tôi và em hoàn toàn khác với chuyện giữa Pushkin và vợ.”
“Khác chỗ nào?”
“Thơ ca là sinh mệnh của Pushkin, có điều người vợ Natalia của ông lại chẳng cách nào thấu hiểu và thưởng thức, chỉ cảm thấy khô khan. Bà chẳng cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-co-quyen-ru-toi/2030254/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.