“Ai đánh tôi một cái đi? Tôi không nằm mơ đấy chứ?” Marcus hỏi.
“Ông không mơ đâu.” Thẩm Xuyên bình tĩnh vỗ tay: “Thu thập số liệu đi nào!”
“Tiến sĩ Thẩm không cần phải giả vờ bình tĩnh như vậy đâu! Vừa nãy tôi đã thấy anh cười rồi!” Trợ lý kỹ sư Amanda đột nhiên kêu lớn. Cả đội đua lại được thể cười ồ.
Thẩm Xuyên nghiêng mặt tủm tỉm: “Được rồi, cho phép mọi người chúc mừng trước vậy.”
Hunt cán đích rồi mà vẫn còn thở hổn hển, nhịp tim cũng chưa thể hoàn toàn thả lỏng. Tất cả như đã lùi về sau. Cậu nhìn thấy Winston trong chiếc Ferrari đỏ hình như đang vươn cánh tay ra làm động tác “đi theo tôi”. Hunt rất rõ ràng, hắn không làm động tác kia với đồng đội, cũng không làm với Owen ở phía sau, mà là làm với cậu.
Tôi rốt cục cũng đã tiến gần đến lãnh địa của anh hơn rồi, đúng không?
Hunt ngẩn ngơ suốt cả quá trình lên bục nhận giải. Cậu không biết những người xung quanh nói gì, đến cả việc mình liệu có cười hay không, cậu cũng không rõ. Cậu chỉ biết Winston đã ôm lấy vai mình rất chặt, chặt đến mức không chân thực chút nào. Tiếng chụp ảnh vang lên “tách tách”, Hunt nhìn thấy cả giới truyền thông nhiệt tình như thủy triều.
Phỏng vấn sau chặng đua bùng nổ như thể muốn đánh gục Marcus, đủ các loại tiết mục đua nhau kéo tới, thậm chí còn có cả những lời mời Hunt làm đại diện phát ngôn cho quảng cáo. Sau mấy chặng đua gần đây, Hunt đã được giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-co-quyen-ru-toi/2030215/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.