“Vì sao anh ta phải lừa cậu?” Winston lại hỏi.
“Có lẽ vì tôi từ chối lời mời của anh ta. Anh ta vừa thay mặt Red Bull hỏi dò xem tôi có ý định chuyển sang máng khác hay không.” Hunt kể với Winston chẳng giấu giếm chút gì.
“Cậu sẽ không sang đội Red Bull.” Winston nói.
“Sao anh dám chắc? Nếu tôi muốn tiến xa thêm một bước, ắt cần hậu thuẫn hùng mạnh hơn, mà cả công nghệ và tài chính của Marcus đều kém xa Red Bull.” Hunt hứng thú nói.
“Bởi cậu là người đơn giản, cậu luôn xem trọng tình cảm hơn danh lợi. Marcus có ơn tri ngộ với cậu, nếu ông ta không chủ động cắt hợp đồng với cậu, cậu sẽ không rời bỏ đội đua.”
“Cảm ơn anh đã nghĩ rằng tôi cao thượng đến thế.” Hunt nhếch mép cười.
“Cậu là linh hồn của đội đua Marcus, nhưng nếu ở những đội đua lớn, cậu sẽ chỉ là một công cụ. Mà cậu thì chắc chắn không chịu biến mình thành công cụ đâu.”
Hunt khựng lại, rất lâu sau mới nói một câu: “Cảm ơn.”
Cảm ơn anh đã thấu hiểu tôi đến thế.
“Còn một điều cuối cùng nữa.”
“Điều gì?”
“Cậu đã bị Owen lừa một lần rồi, sao có thể gia nhập đội Red Bull để anh ta lừa nữa cơ chứ?”
“Trong ba mươi giây tiếp theo, tôi không muốn nói chuyện với anh.”
Hunt quay mặt đi, có điều nụ cười lại nở trên môi.
Winston bật điện thoại thiết lập chế độ đồng hồ đếm ngược ba mươi giây thật. Ba mươi giây sau, hắn lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-co-quyen-ru-toi/2030172/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.