Mười hai giờ trưa, điện thoại của Hunt vừa vang lên một hồi chuông, Winston đã nghe máy. Hắn bước ra ngoài cửa, nhận cuộc điện thoại do chuyên gia dinh dưỡng của đội Marcus gọi tới.
“Nhóc Hunt! Cậu còn không xuống ăn trưa đi à! Phải ăn uống đầy đủ, nếu không là không có sức đâu, hiểu không!”
“Xin lỗi, tôi sẽ xuống lấy bữa trưa thay cậu ấy.”
Giọng nói trầm thấp, lạnh lùng nhưng lịch sự truyền tới khiến chuyên gia dinh dưỡng thoáng thất thần: “Vậy… xin hỏi ai thế?” Giọng nói này không hề giống giọng của người trong đội!
“Tôi là Winston.”
“… Ối! Trời đất ơi! Cậu là Winston? Winston đội Ferrari?”
“Đúng vậy.”
“Trời ơi! Cậu đã ăn trưa chưa? Có cần tôi chuẩn bị luôn cho không?”
Chuyên gia dinh dưỡng trở nên hào hứng. Cô nghe nói Winston có ấn tượng khá tốt với Hunt từ lâu rồi, nhưng không ngờ người này lại còn ở trong phòng Hunt nữa!
Mà đợi đã, có Winston ở trong phòng, tên nhóc Hunt kia không tranh thủ mà học hỏi kinh nghiệm của người ta đi, còn dám lăn ra ngủ à!?
“Nếu không phiền thì cảm ơn.”
Câu trả lời của Winston khiến chuyên gia dinh dưỡng nở hoa trong lòng: Ôi trời, người như Winston mà lại muốn dùng bữa trưa dinh dưỡng của đội mình!
Khi Winston đến nhà ăn lấy bữa trưa, cả đội đua đang dùng bữa đều lấy làm kinh ngạc.
“Ừm… Hunt không sao chứ?” Một chuyên gia phân tích chiến thuật lo lắng hỏi.
“Không sao. Cậu ấy đang ngủ.” Winston trả lời, sau đó nhìn về phía Marcus.
Marcus đứng lên bắt tay với hắn, dù sao… biết đâu một ngày nào đó mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-co-quyen-ru-toi/112966/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.