Lên đến lầu hai, Quý Diễn thấy Giang Hành Nam đang nói chuyện điện thoại ở cuối hành lang, nói với Giang Tri Tụng: “Anh chờ em một chút.” 
Rồi bước tới phía bên đó. 
Giang Hành Nam nhìn thấy Quý Diễn đang đi tới nên cúp điện thoại. 
Trên tường dọc hành lang treo một vài bức tranh, Quý Diễn đứng phía dưới tranh chân thành nhìn Giang Hành Nam nói lời xin lỗi: “Chú, cháu xin lỗi, vừa rồi cháu không nên đánh người…” 
Giang Hành Nam cắt ngang lời cậu: “Được rồi, không có gì đáng lo.” 
Nói rồi lại liếc nhìn nét mặt Quý Diễn, tầm mắt dừng lại ở vết đỏ dưới cằm, giọng nói hiếm khi nhẹ nhàng: “Không ngủ được chắc chắc sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng… mà con còn bị… bị côn trùng cắn thành như vậy, có phải cảm thấy rất khó chịu không?” 
Tự dưng được hỏi chuyện quan tâm khiến Quý Diện khựng lại một chút, rồi trả lời: “Lúc đầu con cũng hơi khó chịu, nhưng sau đó quen rồi thì không khó chịu nữa.” 
Giang Hành Nam im lặng thật lâu không lên tiếng. 
Quý Diễn nhìn ông: “Chú?” 
Giang Hành Nam chậm rãi ừ một tiếng, cảm thấy khó khan mà mở miệng nói tiếp: “Nếu chăn và drap giường bị dơ thì nói người làm lên thay, ngủ cho thoải mái.” 
Quý Diễn không nghĩ nhiều, gật đầu nói: “Cảm ơn chú, vậy chút nữa cháu gọi người làm lên thay một bộ, để thêm một bộ dự phòng nữa.” 
Giang Hành Nam hơi chau mày, liếc mắt nhìn người đứng phía bên kia, rồi lại nói với Quý Diễn: “Quý Diễn, chú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-co-qua-day/2426334/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.