Edit: meowluoi.
Lời Kỳ Diệu nói hoàn toàn vượt ngoài dự tính của cô ta.
cô ta cứ nghĩ rằng, bộ dáng mình có bệnh đã đủ đáng thương, hơn nữa còn đề cập đến chuyện cũ của mình, bằng vậy là đủ để đả động đến tim cô gái, không ngờ đối phương vừa đứng dậy, vừa nói với côta.
Vì vậy, người phụ nữ ngồi trên ghế giật mình, thấy đối phương sắp rời đi cô ta mới hồi phục lại tinh thần.
“Tôi chỉ muốn ở cùng đứa bé, là sai sao?” cô ta bỗng nhiên đứng dậy, la lên với bóng lưng Kỳ Diệu.
Kỳ Diệu dừng bước chân, xoay người đối mặt với cô ta.
“cô tự hỏi tim mình xem, mục đích thật sự của cô là như vậy sao?” cô hỏi ngược lại, hai mắt sáng ngời, người phụ nữ kia thì cứng họng, “nói thật, tôi rất bội phục cô, dám mạo hiểm sinh hạ hai đứa bé đáng yêu như thế. Nhưng mà, thật lòng cô không phải là người mẹ đúng tiêu chuẩn, nếu như cô yêu thương đứa bé, mong cô từ hôm nay trở đi để cho bọn chúng được yên, đừng đẩy bọn chúng tới trước con mắt bao người, đừng vì lợi ích của cô, mà đánh đổi tình cảm của bọn chúng.”
nói xong, cô không đợi người phụ nữ đáp lời, nhìn thoáng qua bộ dáng đối phương hai mắt trợn tròn, không quay đầu lại rời đi quán cà phê.
Trở lại biệt thự của Mạc Minh, trong lòng Kỳ Diệu mãi không thể bình tĩnh được, hôm nay định làm đồ ăn thật ngon cho ba cha con, giờ phút này lại không có tâm tư. Mãi cho đến khi Mạc Minh về, cô mới chần chừ nói tất cả chuyện phát sinh ngày hôm nay cho anh nghe.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Mạc Minh nghe cô nói đi gặp mẹ hai đứa bé, mặt bỗng chốc đen lại.
“thật xin lỗi, anh đừng tức giận, em chính là… Chính là muốn đi nghe xem cô ta có phải có nỗi khổ gì không, nhỡ đâu là có hiểu lầm thì sao? Dù sao cô ta cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dong-tam/3052987/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.