Edit: meowluoi.
Khi Tề Tâm Hân tỉnh táo lại, đã là ba phút sau. Vẻ mặt cô ấy ai oán nhìn Kỳ Diệu, đồng thời, lại cảm thấy may mắn vì mình không làm bẩn quần áo vừa mua. Kỳ Diệu đưa cho cô ấy tờ khăn giấy.
“Bình tĩnh một chút được không…” cô gái nói thầm nho nhỏ.
“Cậu bảo tớ làm sao có thể bình tĩnh được chứ? Nam thần! Là nam thần đó!” Tề Tâm Hân xoa ngực, hoàn toàn khác với hình tượng cao quý lạnh lùng mọi ngày.
Diễn viên có phải đều như vậy không…
Kỳ Diệu nhìn cô gái trước mặt, lại nhớ tới người đàn ông trước mặt thì dịu dàng, sau lưng thì lạnh lùng độc miệng.
Nhưng mà, trước mắt không phải lúc nghĩ đến người đàn ông đó.
“Biệt thự của anh ấy có ba tầng, anh ấy ở tầng ba, tớ ở tầng hai, phòng ngủ của anh ấy tớ còn chưa tiến vào, bình thường chủ yếu chuyện chính là chăm sóc đứa bé, không tiếp xúc với anh ấy mấy. Cậu nghĩ đi đâu vậy…” cô giải thích, không biết tại sao đối phương vẫn dùng ánh mắt “Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy” nhìn cô.
Cũng may mấy giây sau, Tề Tâm Hân phát hiện được một việc.
“Đợi đã… Cậu vừa mới nói, ban đầu cậu ở nhà trọ kia sao?”
Kỳ Diệu lập tức làm ra bộ dáng ủy khuất, thầm nghĩ bây giờ cậu mới nhớ tới sao?
“Phát hỏa.”
Lời vừa nói ra, đối phương mặt mày thất sắc.
“Cậu không sao chứ?” Thân là bạn tốt, cô ấy tất nhiên biết Kỳ Diệu sợ hỏa hoạn, “đang yên lành, sao lại bốc cháy chứ?”
Kỳ Diệu do dự, không biết có nên nói chuyện của Mạc Du cho cô ấy không.
“Là chuyện ngoài ý muốn. May mà tất cả mọi người đều không có việc gì. Vì vậy tớ mới đến biệt thự nhà anh ấy, trông nom hai đứa bé.”
Cuối cùng, cô lựa chọn im lặng không nói chuyện đấy ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dong-tam/3052949/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.