Edit: meowluoi.
Kỳ Diệu cảm thấy, phát triển này hình như hơi kỳ lạ.
Trước kia, đều là cô “Giáo dục” Mạc Minh, bảo anh chăm sóc hai đứa bé, cũng không biết từ lúc nào, biến thành anh “Giáo dục” cô, cô không cần phải làm nữ hán tử, trở thành người không biết yêu thương thân thể mình.
Nhưng mà, cô không cảm thấy không thoải mái…
Nhưng bất luận là thế nào, bởi vì hai tiểu gia hỏa mãnh liệt yêu cầu, suy nghĩ kĩ có thể làm cho bọn chúng và Mạc Minh thân hơn, cô vẫn nên lấy thân phận “Trợ lý riêng” để ở đây.
Nhưng mà, căn phòng lớn thì “Giá cao”.
Biệt thự của Mạc Minh lớn hơn nhà thuê kia rất nhiều, cô phải cố gắng quét dọn.
Rạng sáng hôm sau người đàn ông mặc đồ ngủ đi ngang qua, thấy tiểu nha đầu mặc tạp dề, đeo bao tay, đứng trên ghế, dùng sức lau tủ kính, tức giận vừa mới rời ngày càng khó coi hơn.
“cô làm gì thế?” anh đi đến sau lưng cô, đột nhiên lên riếng, làm cô sợ hãi kêu lên.
“Quét dọn vệ sinh?” một cái chớp mắt, sau đó nha đầu vô ý bật thốt ra.
cô nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông âm u.
“Sọ não cô là vỏ dừa sao? Quên những lời tôi nói với cô ba ngày trước rồi à?”
cô nương chớp to mắt nhìn anh, sau đó tỉnh ngộ.
“Tôi… tôi dọn dẹp không được sao?”
“Mỗi tuần hai lần sẽ có dì đến làm tổng vệ sinh, không cần cô làm.” Mạc Minh nói xong lời này, gương mặt lạnh lùng quay đầu đi.
“Ôi chao? Thế nào mà không cần cô làm… A!” Kỳ Diệu cô nương cố gắng từ trên ghế giảng đạo lý với anh, bởi vì nóng lòng mà bàn chân trượt, sắp ngã xuống đất.
May mà người đàn ông nhanh tay lẹ mắt, xoay người đỡ lấy cô - - chuyện như này, đoạn đầu phát sinh, đoạn sau diễn biến thành, cô gái mất cân bằng, đè lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dong-tam/3052938/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.