Edit: meowluoi.
Kỳ Diệu phục hồi lại tinh thần, mới phát hiện hình như cô chọc giận ảnh đế mất rồi.
Chỉ trách lúc cô giặt quần áo không cẩn thận ném quần ngắn nhất vào trong chậu rửa mặt, đã gạo nấu thành cơm, cô đành phải cắn răng chịu đựng xấu hổ, mang quần lót giặt.
Ừm… Coi như là giặt quần lót giúp Mạc Du, Mạc Nhiên.
Trong suốt quá trình giặt, cô đều tự an ủi chính mình.
Nếu không thì có thể làm gì chứ!
Bởi vì đối phương nói lại ký ức mà cô cố quên, Kỳ Diệu xấu hổ che hai má, hận không thể mang quần tam giác màu xanh bỏ ra ngoài.
nói thật, những năm gần đây, ngay cả quần trong của Lâm Tư, cô còn chưa chạm qua đâu…
Oa oa oa - - Kỳ Diệu! Dừng lại, dừng lại!
Tiểu cô nương che nửa gương mặt, rối rắm đóng cửa phòng lại.
Bên kia, Mạc Minh hùng hùng hổ hổ mở cửa xe, ngồi vào bên trong, mới không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm. anh buộc dây an toàn, vừa nhìn kính chiếu hậu.
Kiểu tóc này…
anh nghĩ lại vừa rồi tiểu nha đầu cười hì hì vuốt tóc anh, khóe miệng khẽ nhếch, lại quay nhanh về ban đầu.
Kỳ Diệu…
anh nói thầm tên cô.
Mắt thẩm mỹ quá kém.
Để bánh cookie trong tay xuống ghế lái phụ, anh nhìn nó một cái, khẽ nhíu mày, không vội vã mà sờ kiểu tóc anh bình luận là kém, liền khởi động xe bắt đầu đi.
một lúc sau, anh ngồi trên ghế salon phòng khách, mở bánh cookie ra, bắt đầu nhấm nháp mỹ vị.
Miếng thứ nhất, là vị bơ; miếng thứ hai, là vị chocolate; miếng thứ ba, là vị dừa; miếng thứ tư, vị cà phê; miếng thứ năm… Kỳ Diệu làm bao nhiêu vị thế này?
Vì hiếu kỳ, Mạc Minh ăn một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dong-tam/3052923/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.