Edit: meowluoi
một lát sau, cuối cùng Kỳ Diệu cũng phát hiện chỗ không đúng là chỗ nào.
Đúng vậy, ảnh đế quốc dân chủ động chào hỏi người ta, chủ động nói chuyện nữa!
Trời ạ! Đây là người mà cô quen lúc nào mặt cũng không thay đổi, im lặng là vàng sao?
Thực tế, bởi vì thấy được cuộc sống ở nhà của ảnh đế quốc dân, Kỳ Diệu hoàn toàn quên, ở trên tạp trí và trước mặt fan, Mạc Minh vốn có hình tượng bình dị gần gũi.
Thế nên, cô nhịn không được dùng ảnh mắt như nhìn thấy quỷ quan sát anh.
Rất ít khi bị ánh mắt của cô nhìn như vậy, Mạc Minh rất nhanh liền phát hiện được ánh mắt khác thường. anh di chuyển tầm mắt, mỉm cười nhìn cô một cái.
Cả người Kỳ Diệu lập tức cảm thấy không tốt.
Làm sao bây giờ? cô bắt đầu cảm thấy, ảnh đế quốc dân lại đa nhân cách.
Lúc cô còn đang ngổn ngang trong gió, cô nghe thấy bạn tốt trên giường bệnh chần chừ nói ra: “Vị tiên sinh này, anh có thể tháo kính râm và khẩu trang được không? Tôi thấy… Ý của tôi là, trời nóng như vậy, anh không cảm thấy khó chịu sao?”
“không khó chịu, trong phòng bệnh có máy điều hòa rồi.”
Tề Tâm Hân không còn gì để nói: Sớm biết anh ta không nể mặt, cô sẽ trực tiếp châm chọc anh ta, nóianh che đầu dấu đuôi như vậy, tôi nhìn thấy khó chịu!
“Ha ha…” cô ấy cười gượng hai tiếng, câm miệng không nói.
Kỳ Diệu ở bên cạnh cảm thấy khẩn trương, vội vàng hòa giải nói: “Tâm Hân, trên mặt anh ấy có mụn sởi nên không muốn để người khác thấy, thế nên mới đeo khẩu trang.”
không sai, cô có thể nhìn ra, Mạc Minh không muốn bại lộ thân phận trước mặt bạn của cô. Nhưng mà, cô không hiểu, đã như vậy, anh cần gì phải đi chuyến này chứ? không phải là tự tìm phiền toái sao?
cô nương rối như tơ vò lúc này nghe được người đàn ông mở miệng phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dong-tam/3052909/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.