Edit: meowluoi
Mới nghe Thích Mẫn Hạo nói, Kỳ Diệu và Triệu Kiệt đều không có phản ứng lại. Cũng may sau vài giây hai người không hẹn mà cùng tỉnh ngộ.
sự cố ở hiện trường quay phim, chỉ cần bọn họ lấy cuộn phim, có lẽ có thể tìm ra được manh mối từ trong đó.
“Tôi đi hỏi đạo diễn!” Triệu Kiệt xung phong nhận việc, tuyên bố phải lấy được vật chứng quan trọng này.
“Quay về quay về…” không ngờ anh ta vừa mới đứng dậy đi ra ngoài, liền bị người đề nghị gọi quay lại, “anh là ai? một người không nổi tiếng, anh dựa vào đâu đòi đạo diễn đưa thứ đó cho anh?”
Sau khi Triệu Kiệt nghe xong, lập tức ỉu xìu.
Đúng vậy, nếu như đạo diễn bao che cho Trịnh Ái Viện hoặc dự dịnh dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện, như vậy, chỉ bằng anh ta diễn vai diễn nhỏ số 4, e rằng không đủ để đạo diễn giao chứng cứ ra.
“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?” anh ta hỏi.
“Chuyện này giao cho tôi, hai người cũng đừng dính vào.” Thích Mẫn Hạo trầm tư một lát, trong đầu nghĩ ra cách.
Đạo diễn lần này, anh biết. Hơn nữa còn có quan hệ… Có thể đối phó? Nếu không được mà nói…
anh đột nhiên nghĩ đến gương mặt không biểu tình của Mạc Minh.
Thôi. Tính tình nghệ sĩ nhà anh… Chỉ sợ sẽ không nhúng tay vào chuyện này, vẫn là anh đi đối phó thôi.
Thấy người đàn ông bắt đầu tính toán, Kỳ Diệu và Triệu Kiệt đều không kiên trì nữa, so với Thích Mẫn Hạo, bọn họ xác thực không có gì để nói.
Vì vậy, hai người ở lại phòng bệnh gác đêm, vốn là Thích Mẫn Hạo cũng định ở lại, có thể Kỳ Diệu cảm thấy ngại, bắt anh nhất định phải về nhà nghỉ ngơi. Còn Triệu Kiệt, cô cũng từ chối nhiều lần, đáng tiếc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dong-tam/3052903/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.