Nhìn hai người kia đứng cạnh nhau, Diêu Linh không hiểu sao thấy thật khó chịu. Cảm giác này thật kỳ lạ, theo lý thuyết, cô không nên cảm thấy thế, dù sao đó cũng không phải là thế giới của cô.
Diêu Linh cúi đầu, lần đầu tiên cảm thấy công thức hóa học cũng tốt chán.
Cô lặng lẽ học công thức hóa học, hai người bên kia cũng không nói gì.
Suốt buổi học cô rất muốn liếc nhìn Phó Hằng nhìn đành phải nhịn.
Đến tiết ba, bài thi giữa kỳ được phát.
Thầy chủ nhiệm từ lúc vào lớp vẫn luôn vui vẻ, bài thi của bọn cô được phát theo thứ tự, từ hạng nhất trở đi.
Cô nghe thấy thầy chủ nhiệm đọc, “Phó Hằng, hạng nhất, điểm tuyệt đối.”
Thầy chủ nhiệm là giáo viên tiếng Anh, đây là lần đầu cô thấy có người đạt điểm tuyệt đối.
Vậy mà Phó Hằng chẳng ừ hử gì.
Bài thi lần lượt được phát, mới đó đã đến mấy bài đứng chót, Diêu Linh nghe thấy thầy chủ nhiệm đọc, “Diêu Linh, 69 điểm.”
Vị trí của Diêu Linh không giống như Phó Hằng, thầy chủ nhiệm không thể đưa bài thi luôn cho cô, cô đi lên nhận bài thi.
Thầy chủ nhiệm ném bài thi của cô xuống rồi nói thêm, “Biết rõ thành tích không tốt còn không chịu học thêm.”
Diêu Linh cúi đầu, nhặt bài thi lên, mặt nóng rát như bị ai đó tát một bạt tai.
Thầy tiếng Anh có mở một lớp học thêm, học sinh trong lớp đều đi học, nhưng rất mắc nên Diêu Linh không đi. Thầy chủ nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dien-that-dung-kieu-em-thich/3065567/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.