Phó Hằng thật sự bảo vệ Diêu Linh rất tốt, mấy năm sau đó, cuộc sống của hai người rất xuôi chèo mát mái, không gặp sóng gió gì, ít nhất là chưa có chuyện gì xảy ra.
Bọn họ sống như những cặp vợ chồng bình thường. Sở dĩ trong truyện cổ tích, sau khi hoàng tử và công chúa kết hôn luôn có câu kết “Từ đó hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc mãi mãi” vì những chuyện sau đó chẳng có gì đáng nhắc đến.
Sau khi kết hôn, tình cảm mãnh liệt sẽ dần biến mất, cuộc sống quay lại quỹ đạo bình thường. Đọc truyện cổ tích, chẳng có ai muốn xem cảnh chạy vạy mưu sinh của hoàng tử và công chúa, cũng không có ai muốn xem cuộc sống bình thường lặp đi lặp lại của họ, và cũng không ai muốn xem cảnh hoàng tử và công chúa cãi nhau vì những chuyện lông gà vỏ tỏi.
Nhưng Diêu Linh lại rất thích ngày tháng trôi qua bình yên như vậy. Tuy cuộc sống hiện nay không giống như tưởng tượng trước kia của cô, song những chuyện mà cô từng muốn làm đều đã làm được, chẳng qua là cách thức khác nhau mà thôi.
Vào ngày kỷ niệm mười năm tốt nghiệp Đại học, Diêu Linh tham dự bữa tiệc kỷ niệm. Trước kia cô chưa bao giờ tham gia, lần này vốn cũng không định đi nhưng ngày đó vừa hay rảnh rỗi, hơn nữa có bạn học tới đón nên Diêu Linh cũng đi, Phó Hằng tiện thể đi theo.
Nhưng Phó Hằng cũng không nói chuyện với ai, chỉ chắn rượu hộ cô, mà đám bạn học cũng không ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dien-that-dung-kieu-em-thich/3065556/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.