Phó Hằng nghe Diêu Linh gọi anh là cha thì liếc sang Diêu Linh, thấy cô vẫn dịu dàng lau miệng cho hai con mèo con chứ không nhìn anh.
Hai con mèo con vượt qua mấy ngày nguy hiểm, lớn hơn một chút đã có thể bú bình. Diêu Linh bắt đầu cho mèo ăn, dù gì cô cũng muốn san sẻ trách nhiệm nuôi nấng chúng.
Phó Hằng vẫn kiệm lời như trước, nhưng trong nhà giờ náo nhiệt hơn. Diêu Linh vừa cân nhắc sau này mình phải dùng cách gì để công ty thu hút được sự chú ý của dư luận vừa dạy dỗ hai con mèo, dạy con phải dạy từ thuở còn thơ mới tốt.
Mối tình đầu trở về hơn hai tháng, hai người quay lại với nhau mới hai tuần mà Diêu Linh cảm thấy mình cứ thế bỏ qua luôn giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt và kết hôn, cứ thế bước luôn vào giai đoạn có con.
Phó Hằng chưa bao giờ nói cho cô biết hai con mèo con nhỏ như vậy phải ăn liên tục, không thể để chúng đói đêm được.
Đêm nào Phó Hằng cũng tự mình thức dậy cho mèo ăn, Diêu Linh thấy chuyện này thật đáng yêu.
Tối tối, tuy Phó Hằng vẫn xị mặt như cũ, nghiêm túc như cũ, nhưng lại chịu khó nói chuyện hơn.
Ví dụ như, nếu một con mèo nghịch ngợm, anh sẽ nói ngay, “Tiểu Hắc, lúc ăn không được nhìn ngang ngó dọc, đây là phép tắc lúc ăn.”
Dạy mèo phép tắc lúc ăn.
“Đại Hắc, con đừng có cười nhạo Tiểu Hắc, em ấy là em gái con, sau này các con phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dien-that-dung-kieu-em-thich/3065494/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.