Edit: OnlyU
Lão pháp y: “Hai người âm thầm liếc mắt ra hiệu sau lưng tôi làm gì?”
Lý Toản lười biếng đáp: “Hai chúng tôi là anh em tốt.”
Lão pháp y phất tay: “Chỗ anh đây không có gì chơi, hết việc rồi thì cút đi.”
Hắn đứng dậy nói: “Đi thôi.”
“Chờ đã, Giang… Giang Hành đúng không?” Lão pháp y gọi Giang Hành lại: “Chữ Hành nào?”
Y đáp: “Hành trong đinh hành châu dược.”
“Chính là hành trong hương thảo?”
“Vâng.”
Lão pháp y quan sát Giang Hành từ trên xuống dưới, cuối cùng gật đầu, không biểu lộ cảm xúc gì, không phân được anh ta đối với Giang Hành là thưởng thức hay là không thích, chẳng qua lúc hai người tạm biệt rời đi thì anh ta bổ sung một câu: “Trong ngăn tủ có hai hộp hoành thánh ngô và ớt bột, chị dâu em tự làm đó.”
Lý Toản: “Em không ăn ớt bột.”
Lão pháp y trừng mắt: “Anh mày nói cho mày ăn sao? Ranh con.”
Lý Toản đáp một câu đã biết rồi rời đi, Giang Hành đột nhiên dừng bước quay đầu lại nhìn lão pháp y, anh ta hừ một tiếng, dao phẫu thuật sáng lên ra dấu như đang cắt cổ.
Giang Hành hiểu ra, lão pháp y đã nhìn ra quan hệ giữa y và Lý Toản chỉ trong chớp mắt, cũng biết hộp ớt bột kia là cho y, vì lúc nãy Lý Toản hỏi y có ăn mì tôm ngâm ớt không mà anh ta đoán ra y thích ăn cay?
Giang Hành không khỏi cong môi cười, xem ra người trong phân khu Đông Thành đều rất thú vị.
Lý Toản ôm hai hộp hoành thánh và một lon ớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/574447/quyen-4-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.