Edit: OnlyU
“Loan Loan… Loan Loan… Tỉnh lại đi, Loan Loan, tỉnh lại đi…”
Có người đang nhỏ giọng gọi cô, rất sốt ruột, vô cùng khẩn trương và lo lắng, giọng nói rất quen thuộc còn run run. Thạch Loan từ từ khôi phục ý thức trong tiếng gọi, tầm nhìn từ lờ mờ dần rõ ràng, đau đớn trên trán lập tức xông vào não.
Thạch Loan đau đến cuộn mình, đau quá. Cô muốn giơ tay xoa cái trán đau nhói, nhưng vừa khẽ động lập tức phát hiện cô bị trói rồi.
Hai tay bị trói sau lưng, hai chân khép lại bị trói nút thắt, dùng loại dây ni lon chắc chắn. Thạch Loan lập tức tỉnh táo, định dùng vai làm điểm tựa ngồi dậy nhưng chỉ loay hoay tốn sức, cuối cùng chỉ di chuyển được khoảng cách mấy ô gạch.
“Ha…” Thạch Loan há miệng thở dốc, vết thương trên trán vì vùng vẫy mà tét ra lần nữa, máu tươi chảy ra, mồ hôi có chút thành phần muối chảy xuống vết thương khiến đau đớn càng thêm dữ dội.
Không gian ngột ngạt, thời tiết nóng bức, ai ở trong không gian bịt kín không có điều hòa và quạt, không đến hai phút sẽ đổ đầy mồ hôi, huống chi Thạch Loan vừa tỉnh lại đã cố sức vùng vẫy, vì vậy hiện tại cả người cô đầy mồ hôi.
Mồ hôi và máu thấm ướt tóc, tóc tai tán loạn, hiện tại trông cô vô cùng nhếch nhác.
Trong bóng tối, có người đang ngồi trên sô pha nhìn cô, thấy cô chật vật mà vui vẻ không thôi.
Thạch Loan nhỏ giọng khóc: “Hu hu… ông xã, em đau quá…”
“Đừng sợ, Loan Loan đừng sợ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/574442/quyen-4-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.