Edit: OnlyU
Trần Tiệp không thuật lại hai câu nói cuối cùng của Lý Toản, cô chỉ ngơ ngác trong chớp mắt rồi cầm lấy bút ghi âm, bấm mở đoạn ghi âm.
Lúc giọng nói của Vương Tân Vũ vang lên, Phương Minh Húc vô thức nghiêng người về phía trước, hai tay nắm chặt tay vịn ghế, nét mặt lộ vẻ khẩn trương.
‘Tôi đã giết người. Tôi muốn tự thú.’
‘Tôi sẽ tiếp tục giết người, không ngừng giết người. Tôi đã cho cô biết sự tồn tại của tôi, tôi đang tự thú. Trần Tiệp, cô phải tìm được tôi.’
Ghi âm kết thúc, chỉ có hai câu.
Trần Tiệp giật mình, bỗng hiểu ra vì sao Lý Toản chỉ lấy hai câu này, vì chỉ vậy đã đủ rồi.
Vương Tân Vũ gọi điện thoại đến cục cảnh sát, mục đích là tự thú, hắn tự thú vì đã hối hận, mà trong quá trình hắn thao túng các cô gái bị hại giết người, hắn không khống chế được bản thân, hắn không thể nói với ai, không thể cầu ai, vì thế hắn tìm Trần Tiệp – từng là người hắn ước mơ từ sâu trong nội tâm, mong Trần Tiệp có thể ngăn cản hắn.
Nguyên nhân chỉ đơn giản như vậy.
Không phải thị uy, không phải khoe khoang, không phải hận đời, mà chỉ là Vương Tân Vũ đã hối hận.
Nét mặt Phương Minh Húc trống rỗng, trì độn nhìn Trần Tiệp: “Cô gạt tôi. Các người giả mạo giọng nói của Tân Vũ gạt tôi, sao hắn có thể hối hận? Hắn hối hận vì sao không nói với tôi? Hắn muốn kết thúc vì sao không tìm đến tôi? Tôi và hắn, tôi mới là người thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/574425/quyen-3-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.