Edit: OnlyU
Trong hộp đêm ở quảng trường Kim Nguyên.
Chủ hộp đêm cho mấy nhân viên vệ sinh tan làm trước, kế tiếp hắn treo tấm bảng gỗ báo đóng cửa lên, cuối cùng quay đầu nhìn Giang Hành đang ngồi trên ghế cao ở quầy bar.
Chính vị trí mà anh chàng cảnh sát hình sự vừa ngồi ban nãy.
Tất cả đèn trong hộp đêm đã tắt, chỉ còn bật duy nhất một bóng đèn lờ mờ ở quầy bar, chỉ có tác dụng trang trí chứ không có công năng chiếu sáng.
Thế nhưng nguồn sáng duy nhất ấy vừa khéo ở ngay trên đầu Giang Hành, khiến cả người hắn được ánh sáng dìu dịu bao phủ, hiệu quả khỏi nói, giống một người có nhan sắc 10 điểm còn thêm hiệu ứng ánh sáng. Tóc đen da trắng, quần áo toàn đen dưới ánh sáng dìu dịu, màu sắc đối lập rõ ràng đánh sâu vào thị giác.
Chủ hộp đêm đi vào trong quầy bar, theo thói quen cầm mấy dụng cụ pha chế lên: “Uống gì?”
“Sữa bò.”
Cảm giác áp bức và lăng nhục quen thuộc, tuy chậm chạp nhưng đã đến.
“Sao ngài không gọi nước chanh luôn đi? Nước chanh sữa bò, tuyệt phối.”
Giang Hành: “Nhưng dễ bị khó tiêu.”
“Cái gì?! Anh để ý chuyện không tiêu nhỏ như cái rắm này à?” Chủ hộp đêm rót ly sữa bò đẩy qua, nghe vậy sợ hãi nói: “Có phải anh…”
Hắn đánh giá Giang Hành từ trên xuống dưới, phấn chấn tinh thần, vô cùng khỏe mạnh, không nhìn ra chút yếu ớt uể oải, cuối cùng hắn cố gắng tìm từ để hình dung: “Gần đất xa trời, hồi quang phản chiếu?”
Đừng trách hắn ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/574350/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.