Sau khi gửi tin tức quan trọng xong, Lý Toản đặt điện thoại sang chế độ im lặng.
Lâu Cát hỏi hắn dự định cứu các nạn nhân ra khỏi vườn địa đàng như thế nào: “Đơn thương độc mã thì chỉ có hai chúng ta, trên lầu vẫn còn một nửa số lượng lính đánh thuê và vệ sĩ. Bề ngoài đám lính đánh thuê kia có thân phận là lính đánh thuê quốc tế, thực tế thì chúng đã đi theo Tống tiên sinh buôn ma túy từ mười mấy năm trước. Bọn chúng là ác quỷ chinh chiến nhiều năm liên tục ở những nơi quỷ quái như Afghanistan và Iran, không dễ đối phó.”
“Anh nói một câu khó nghe nhưng đó là sự thật, trên lầu đúng là có rất nhiều nạn nhân, nhưng cũng có người từ nạn nhân biến thành ma cọp vồ hãm hại người vô tội, chúng ta rất khó phân biệt rõ ràng, không chừng sẽ bị bất ngờ đâm sau lưng.”
*Ma cọp vồ: theo truyền thuyết, người bị cọp vồ ăn thịt sẽ biến thành ma, không dám tách ra khỏi cọp mà lại còn giúp cọp ăn thịt người khác.
“Tôi biết.” Lý Toản quơ quơ di động: “Tôi chỉ cần thu thập đầy đủ bằng chứng gửi ra ngoài, đợi viện quân đến là được.”
“Sở cảnh sát Hong Kong chẳng phân biệt được địch ta, bọn họ có đáp ứng đề nghị chi viện vũ trang không?”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, vào thang máy ấn nút đi lên lầu 4.
Lý Toản đáp: “Bên Việt Giang và Giang Hành đang cố gắng.”
Từng nút đỏ sáng lên rồi lại tắt, hộp kim loại kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/3508303/quyen-5-chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.