Hiện giờ có nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là suy đoán mà thôi, không có nhân chứng vật chứng, trừ phi Hoắc Văn Ưng và Trình Bắc chính miệng thừa nhận, hoặc là bắt được Lâu Cát, tra hỏi được nhiều bí mật hơn từ hắn.
Kim giây kêu tích tắc nhích từng chút về phía trước, thấm thoát đã đến 4 giờ sáng.
Lý Toản vỗ vỗ mặt cố xua tan cơn buồn ngủ, Giang Hành đề nghị không bằng ngủ một giấc.
“Đèn sáng quá.”
“Đi vào xe ngủ được không? Anh đậu xe bên ngoài, có bịt mắt và cả nút bịt tai.”
Lý Toản nghĩ hôm sau còn cả đống công việc phải làm bèn gật đầu đồng ý: “Đi thôi.”
Giang Hành và Lý Toản đi đến bãi đậu xe của Cục thành phố, quen đường quen xá đi đến trước một chiếc xe Jeep màu đen rồi ấn chìa khóa xe, chiếc xe kêu vang lên hai tiếng, cửa tự động mở ra, Giang Hành bật ghế nằm ngang, bảo Lý Toản vào trước rồi y mới vào xe sau.
Lý Toản đeo bịt mắt, quấn chăn lông nằm xuống, cơn buồn ngủ lập tức kéo tới, nhưng trước khi ngủ vẫn phát hiện Giang Hành nắm lấy mu bàn tay hắn, thế là hắn trở tay, mười ngón tay giao vào nhau, lại cảm nhận được hơi thở của y đến gần, bờ môi nóng lên, cuối cùng mới chìm vào giấc ngủ.
***
Ring ring ring…
“Má nó!”
Tiếng chuông báo thức thình lình vang lên đánh thức Lý Toản, hắn giật mình bật ngồi dậy, trán đập lên trần xe, hắn buộc miệng chửi thề một tiếng, nhìn quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/3508292/quyen-5-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.