Mạn Mạn khoác áo choàng, chưa kịp nhìn thấy bậc thang đầu tiên của tẩm cung, thì bất ngờ cả người đã bị ôm bổng lên. Đây không phải vòng ôm dịu dàng kiềm chế thường ngày, mà là mang theo sự tức giận run rẩy cuồng loạn.
Mạn Mạn “Kash, xương sườn em đau.”
Cánh tay buông lỏng, cô nhìn vào đôi mắt hằn tia máu với con ngươi dựng thẳng.
Kash “Anh xin lỗi.. Anh suy nghĩ không chu đáo, quên mất em không đối phó với Snake được…”
Shisha đi ra khỏi điện “Sự an toàn trong hoàng cung chỉ đối với chúng ta, ngài lại có thể để cho hoàng tử phi đi dạo một mình ư? Cho dù thú cưng ngoan ngoãn cũng có thể trở thành sát thủ trí mạng. Điện hạ, ngài và Bute quá hời hợt rồi.”
Kash gật đầu “Tôi và cậu ta sẽ chấp nhận trừng phạt.”
Shisha chặp hai chân hành lễ “Như vậy thuộc hạ xin cáo lui.”
Kash ôm Mạn Mạn vào lòng, dùng một chiếc khăn ướt ấm áp lau đi máu trên mặt cô:
“Tổ tiên phù hộ, cha đã phát hiện ra em.”
Mạn Mạn “Quả nhiên là bệ hạ, nhưng làm sao anh biết?” Cô phát hiện ra thân phận hoàng đế, là bởi vì Sauron là tên hành tinh mẹ của Dicken. Đây chỉ có đế vương vĩ đại nhất mới có vinh hạnh đặc biệt này.
Kash: “Hơi thở”
Mạn Mạn: “Áo choàng sao? Em chỉ nghe được mùi máu rắn hôi tanh thôi.”
Kash “Nếu như em có râu trên trán, sẽ biết được mùi của con rắn bé nhỏ hoàn toàn không đáng kể với sự mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-sao-hoa/2338349/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.