Hà Nhiễm đi theo Tiêu Hàn về nhà.
Nhưng buổi tối hôm đó cái gì cũng không có xảy ra, Hà Nhiễm ngủ ở lầu hai còn Tiêu Hàn ngủ trên giường sô pha ở lầu một.
Hà Nhiễm từ đầu tới cuối vẫn nghĩ không ra, tại sao Tiêu Hàn lại kêu cô là đứa nhỏ?
Cho đến khi cô nhắm mắt đi ngủ, cô vẫn lo nghĩ về điều đó.
Đứa nhỏ.
Đó là do tuổi tác của cô sao.
Cả tối Hà Nhiễm ngủ không được ngon giấc, giữa đêm cô còn bị quấy nhiễu mà bật dậy mấy lần.
Trong giấc ngủ cô mơ mơ màng màng nghe thấy được tiếng mèo kêu gọi bạn tình, lại giống như là tiếng em bé quấy khóc không ngừng.
Hà Nhiễm lấy gối bịt tai lại nhưng những âm thanh đó vẫn cứ tiếp tục chui vào tai của cô, muốn trốn cũng trốn không được.
Sáng sớm hôm sau cô mang theo cặp mắt đen thui rời khỏi giường rồi đi xuống dưới lầu.
Đến bây giờ cô có thể khẳng định, đầu sỏ khiến cô cả đêm qua không ngủ được kia, chính là con mèo đáng ghét mà Tiêu Hàn đang nuôi.
Nếu như đây là nhà cô, cô nhất định sẽ mang nó quăng ra ngoài.
Đứng ở góc cầu thang, Hà Nhiễm nghe thấy phòng trong có tiếng người đang thì thầm gì đó.
Cô dừng bước, lén lút vén rèm cửa lên.
Trong phòng, thân người Tiêu Hàn vừa vặn nằm ở trên sô pha.
Thời tiết tương đối nóng nên phần thân trên của anh hoàn toàn trần trụi, bên dưới thì chỉ đắp một lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-trong-con-mua-hoa-mua-ha/2453018/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.