" Bác gì ơi, cháu có thể hỏi cái này được không ạ..? "
Một giọng nói nghe rất quen bất ngờ gọi bà ta lại làm cô sững người. Tiếng bước chân ục ịch kia đã ngưng lại. Theo sau đó là tiếng bước của một đôi giày cao gót sang chảnh.
" Cô là ai đây? Chúng ta có quen nhau sao? "
" Ơ cô ơi..cháu chỉ muốn hỏi đường thôi ạ chứ không phải quen hay không quen..."
Cô gái ấy cười gượng đáp lại dì ba. Mụ ta nhìn người trước mắt với ánh mắt dò xét rồi ra vẻ:
" Thế cô tính hỏi tôi cái gì? "
" Chuyện là cháu muốn đến bến xe bus để sang thành phố khác ấy cô. Cháu phải đi đường nào thì mới đến được ạ? "
" Để xem...cô cứ đi thẳng đến ngã tư kia rồi quẹo sang bên trái. Tiếp đó lại quẹo trái tiếp là đến. "
" Cháu cảm ơn bác ạ. Chào bác. "
Cô gái cười gượng rồi cúi đầu cảm ơn bà ta. Sau khi cô ấy đi mất thì mụ ta chỉ nhìn theo bóng lưng cổ mà cười khinh:
" Chắc người ngoại tỉnh đây mà. Thảo nào cách ăn mặc rất không hơp thời. Con gái lại đi ăn mặc như đứa con trai. Sao mà dễ thương như Emily nhà mình được. Phải ha! Mình phải bảo con nhỏ Tần Nhiệm kia nấu ăn cho con gái. Hôm qua nó dám trốn việc đi chơi. Nó mà về mình phải..."
Dì ba vừa đi vừa lẩm nhẩm trong miệng. Với bộ não đã có tuổi thì chắc hẳn bà ta còn chẳng nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701981/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.