Vậy là cô lên Quảng Châu sinh sống cũng được hơn tháng rồi. Mọi chuyện đơn giản như nhập học hay đăng kí các thứ cũng được chị Lý xử lý êm đẹp. Cô cũng dần quen cách sống mới này.
Khi có được chiếc điện thoại mới, cô đã lập ngay một nick Weibo và Wechat để giao lưu học hỏi. Trong dịp nghỉ hè này mà Tần Nhiệm vẫn lấy sách vở ra học bài bình thường. Cô không muốn tiêu tiền không phải của mình. Phải tự đổ mồ hôi chất xám thì đồng tiền mới có giá trị.
Tình cờ cô quen được một cô bạn bằng tuổi. Cô ấy tên là Đổng Uyên. Trùng hợp thay khi họ cùng ở Quảng Châu này. Hôm nào họ cũng trò chuyện tâm sự cùng nhau rất thân thiết.
Lần đầu tiên Tần Nhiệm hiểu được có người tâm sự nói chuyện nó vui vẻ tới nhường nào. Nếu gọi đó là sự quan tâm lẫn nhau hẳn cũng không sai đâu nhỉ?
Trước ngày đi học một đêm...
" Tần Nhiệm này. Có vẻ bà dì đó của em không lên đây nhỉ?"
" Bà ấy sẽ lên thôi chị ạ. Không sớm thì muộn. Bà ấy phải dằn mặt em trước mặt thiên hạ thêm lần cuối mới toại nguyện được. Cái đó em quen rồi nên thêm lần cuối sẽ không sao đâu. "
" Ừm... "
Chuyện cô bị bạo lực học đường cấp hai chị Lý cũng đã biết rồi. Bạo lực gia đình cũng thế. Chỉ tiếc rằng cô ấy không thể đến sớm hơn để giúp đỡ cô trọn vẹn.
Băng Băng thầm ngưỡng mộ cô bé trước mặt lúc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701977/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.