Hôm sau là ngày trường tổ chức lễ kỉ niệm các thầy cô trong trường. Chỉ mới sáng sớm thôi mà học sinh đã lượn ra lượn vào phòng hội trường không biết bao nhiêu lần. Không khí trường thật nhộn nhịp làm sao.
Đối với các học sinh khác thì đây là ngày rất vui vì họ chẳng phải đi học. Nhưng đối với những người như cô lại thấy thật đen đủi. Buổi lễ này kết thúc vào lúc nào cũng là vấn đề với họ.
Tần Nhiệm dù biết mình sẽ bị lôi đầu đi lần thứ N song lại không có ý định bỏ trốn. Bỏ trốn thế há nào đang đùa với lửa. Hơn nữa nếu chúng biết nhà cô ở đâu lại càng tệ hơn. Chuyện đó không bao giờ được phép xảy ra.
Thoáng chốc đã đến tháng mười một. Chỉ vừa mới kiểm tra giữa kì xong nay lại phải làm thêm cả bài cuối kì thật quá mệt mỏi. Điểm thi của Tần Nhiệm năm nay hơi đuối. Tất cả các môn chỉ trên 7.0 nên cô vô cùng thất vọng.
Biết sao giờ. Hoàn cảnh hiện tại của cô không cho phép nó cao hơn Đổng Uyên. Nếu cao hơn thì cô chỉ càng thêm thảm.
" Mình bị như thế....có khi hơn tháng rồi cũng nên. "
Tần Nhiệm ngửa mặt lên trời mà than thở. Cô không ngờ mình chỉ bị bạo lực được có hơn tháng. Cô phải tiếp tục chịu đựng chúng đến bao giờ?!
Các trò đùa ác quái của chúng ngày càng quái đản. Nào là ném cô xuống dưới nước trong thời tiết lạnh cóng. Bắt cô làm cái ghế ngồi cho Môn Mập mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701941/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.