Sự rung động đầu tiên của cô là dành cho hắn. Nụ hôn đầu cũng là hắn tự tiện cướp mất. Sự trong trắng của bản thân cũng do hắn giành lại cho cô. Hai người họ đến với nhau cũng đâu có ảnh hưởng tới ai?
Song Tần Nhiệm lại cho rằng bản thân không xứng.
Tiết cuối cùng đã kết thúc. Tần Nhiệm cũng mau cho hết sách vở vào trong cặp rồi bước ra cửa lớp. Bạch Vũ đã đứng đó sẵn. Hai người họ đứng nhìn nhau một hồi thật lâu. Lâu đến mức học sinh đều đã ra về hết thảy.
Họ không phải đang đứng chơi chọi mắt hay gì. Chỉ đơn giản đó là luật lệ mà Đổng Uyên đặt ra. Phải đợi khi học sinh về hết thì mới bắt đầu tham gia lớp học khác được.
Cô nhìn xuống chỗ dưới cùng. Vương Chí Thần được các bạn nam trong lớp gạ đi đâu đó nên giờ chẳng còn ở lại trong lớp. Hắn ta chẳng còn ở lại đợi cô như cô vẫn nghĩ.
Tần Nhiệm không hề nhận ra mình đã chú ý đến anh ta nhiều như nào.
" Học sinh về hết rồi. Đi theo tao nhanh. Ban nãy mày không đứng đợi Đổng Uyên nên giờ cô ta đang rất tức giận. Chẳng ai cứu được mày đâu. "
Khỏi cần Bạch Vũ nói cô cũng biết chuyện gì sẽ đến với mình. Đổng Uyên thảo nào cũng sẽ đốt sạch hết tóc trên đầu cô cho xem. Cô cũng dần dửng dưng với vấn đề này rồi.
Vẫn là chỗ ngày xưa ấy. Chỗ mà cô đã nghe thấy lời cầu cứu đầy đau đớn của Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701919/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.