Tại một quán karaoke Lúcery có tiếng tại Quảng Châu.
Phòng 2636.
" Có người muốn lên phòng các bạn. Xin hãy chuẩn bị. Nhắc lại... "
Tiếng thông báo phát ra từ loa hoàn toàn lu mờ trước nền nhạc sôi động trong phòng. Nhóm Đổng Uyên đang có những giây phút vui vẻ nơi đây.
Trong khi lũ con gái kia đang hát karaoke thì cô ta chỉ ngồi một góc hút thuốc. Ả đang nhắn tin với đám kia để nắm bắt tình hình hiện tại.
" Thật tình. Cái lũ ngu kia đang làm mẹ gì mà chẳng thèm trả lời tin nhắn mình vậy? Muốn chết à? "
" Này Đổng Uyên. Mình ngồi đây từ trưa đến tận chiều rồi...mình có thể về nhà được không ạ... "
Một cô gái xem ra bị ép đến bẽn lẽn đến bên Đổng Uyên lên tiếng. Xem ra nữ sinh này là một học sinh ngoan nên muốn về nhà.
Đổng Uyên nhìn đối phương bằng ánh mắt miệt thị. Cô ta hất hàm hỏi lại:
" Có gì mà lo chứ. Mới có hơn năm tiếng. Tôi đã bao cả căn phòng này đến tận tối cơ. Cứ vui chơi thoài mái đi. Sồn sồn mẹ gì. "
" Nhưng...bố mẹ mình mà biết mình không về nhà buổi trưa là mình sẽ bị đánh đấy... "
Cô gái đó vẫn can đảm xin về. Đổng Uyên quắc mắt nhìn đối phương khiến cô ấy co rúm lại vì sợ:
" Mày điếc à? Tao bảo mày ở lại thì cứ ở lại đi!!! Ai bảo mày đến làm gì xong kêu tao?!! "
" Nhưng.... "
" CÂM MỒM! CÚT
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701913/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.