" Có chuyện gì thế? "
Vương Bất Thái cùng nhóm chơi bóng rổ ban nãy tiến lại gần. Lũ bạn của Tâm Ái lập tức im bặt. Cả lớp thấy thế cũng tiến lại xem xem có vụ gì.
" Cậu xem..nhìn mặt tớ đi...nó xấu xí lắm đúng không....chính Tần Nhiệm đã dùng cái khăn bông đó hãm hại mình. Mình chỉ có ý tốt thôi mà..."
Tâm Ái ra vẻ ấm ức nhìn Bất Thái. Đôi mắt cô ta lâng lâng nước như sắp khóc đến nơi. Bất Thái gượng gạo nhìn sang đám bạn của cô ta. Họ lập tức lắc đầu ra vẻ không biết.
Bất Thái đưa khăn trên vai của mình cho Tâm Ái: " Cậu dùng tạm đi. Mình chỉ mới vắt lên vai thôi chứ chưa dùng đâu. "
" Cảm ơn cậu nhiều... "
Tâm Ái vui vẻ cầm lấy khăn của cậu ta rồi cúi xuống lau mặt. Vương Bất Thái luồn qua đám bạn của cô ta rồi cúi xuống:
" Tần Nhiệm..cậu có ổn không? Tôi đi gọi giáo viên đến đưa cậu đến chỗ phòng y tế nhé? "
" Thôi...thôi khỏi. Nó chỉ âm ỉ một lát là hết..cậu nên hỏi thăm cô bạn kia... " Tần Nhiệm lấy một tay xoa xoa vào cái mắt cá chân đang âm ỉ kia. Tay còn lại cô chỉ về phía Tâm Ái đang được cả đống bạn học vây quanh.
Cô cảm giác chân mình quả thực không thể cử động như bình thường nữa. Cú va chạm ban nãy đã gần khiến cô thành người què đến nơi rồi. Nó đau lan ra khắp cả chân khiến cô khó mà đứng dậy nổi.
Vương Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701884/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.