" Tất cả là lỗi của em...do em mải mê nói mấy chuyện phù phiếm của mình với anh Bạch Nhiên nên ảnh mới tiếp lời em... Cả hai người không có lỗi gì. Em là người có lỗi trong chuyện này... "
Riêng vụ nhận lỗi về bản thân thì Tần Nhiệm luôn có trách nhiệm rất cao. Cô luôn cố trấn an hoặc giúp người khác tránh nổi đóa bằng cách tự nhận hết lỗi về mình. Như thế mọi chuyện sẽ được giải quyết trong êm đẹp.
" Chính cậu đã khiến em ấy làm như thế. Mau xin lỗi Tần Nhiệm đi. "
Lăng Bạch Nhiên bỗng cau mày. Tromg người anh bỗng xuất hiện cảm giác nôn nao khó tả khi chứng kiến cô yếu đuối như thế.
Vương Chí Thần bỏ lời nói của Bạch Nhiên ngoài tai. Anh ta nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mượt mà của cô gái trong vòng tay:
" Đừng lo mà. Tôi không bao giờ nổi đóa với em cho dù đó là vấn đề như nào. Tôi chỉ thấy lo khi em rời đi quá lâu và kích động khi thấy tên này thôi. Lỗi là của hắn. "
" Vâng ạ....hai người bằng tuổi nhau nên hòa đồng chắc không khó... "
" Đương nhiên rồi. Tôi hòa đồng với tất cả mọi người mà. Em đừng có khóc đó nhé. " Chí Thần mỉm cười.
" Dạ. "
Cô không hề khóc. Một chút cũng không. Cô muốn nói rõ cho Chí Thần hiểu. Nhưng anh là người rất cứng đầu. Chỉ sợ nói ra càng rối thêm nên Tần Nhiệm chỉ im lặng gật đầu.
" Được rồi. Mau ngồi vào bàn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701869/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.