Lăng Bạch Nhiên đã đi về. Mà không biết bỏ về hay đi về nữa.
Bên ngoài trời vẫn chưa hửng nắng. Những đám mây xám xịt bên ngoài vẫn liên tục thả rơi từng bông tuyết xuống đều đặn.
Cô đưa tay lên hứng vài bông tuyết mà thở dài: " Tuyết vẫn chưa ngừng rơi... "
" Dự báo thời tiết bảo hôm nay trời không có nắng đâu. "
" Dạ... "
" Bộ có vấn đề gì liên quan đến thời tiết sao? Em phải đi xúc tuyết à? " Chí Thần nghiêng đầu nhìn cô.
" Dạ không...em chỉ sợ nếu tuyết rơi nhiều mà các bác lao công vẫn chưa dọn xong thì việc đi về nhà sẽ khó khăn lắm... "
Tần Nhiệm vừa nói vừa chỉ tay vào lớp tuyết dày trên đường. Chúng quả thực đã dày hơn trước ít nhất hai phân. Gió thổi cũng ngày càng mạnh hơn.
Nhìn vẻ mặt đượm buồn của cô mà Chí Thần lại thấy hối hận. Cũng chỉ vì trời rơi nhiều tuyết quá nên anh không thể lái xe riêng đi chở cô về. Xe bus hình như còn gặp trục trặc nên phải hai phút sau mới tới.
" Anh...anh muốn đi về nhà của em ạ.. "
Tần Nhiệm hơi hoang mang trước câu nói dửng dưng của Chí Thần. Cô chỉ dám nghĩ đến chuyện đó vào ngày này năm sau chứ không phải năm nay.
" Chẳng phải em bảo nhà em có chuyện sao? Tôi có thể giúp em làm gì đó cũng nên. Bây giờ tôi cũng rảnh mà. "
Chí Thần cười, để lộ chiếc răng khểnh duyên dáng. Cô cảm thấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701866/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.