Tối hôm đó cả lớp lại một phen náo loạn vì khách sạn bị mất điện một lúc. Ông chủ khách sạn đã phải đến tận nơi xử lý thì mọi chuyện mới êm đẹp như cũ. Chuyến đi thăm thủy cung của bọn họ vẫn được đảm bảo an toàn.
" Thật là…khách sạn cũng bị mất điện ư?! Mất nhiều thời gian của tôi quá. Không kịp trang điểm mất! "
Cũng như lần trước, Tâm Ái lại bực dọc vì không kịp trang điểm cho buổi đi chơi. Tần Nhiệm ngồi giường bên cạnh cũng chỉ biết im lặng xem điện thoại. Cả phòng chỉ còn mỗi cô là chưa sửa soạn gì.
" Ê. Sắp đến giờ rồi mà không chuẩn bị gì à?! ". Tâm Ái hỏi với sang cô.
Cô cười trừ: " Hai bạn kia còn đang tranh nhau phòng tắm. Sao tôi có thể đi mà không tắm rửa chứ? "
" Ngồi đợi có mà đến mùa quýt. Đi vào đập cửa bảo bọn nó phân chia nhanh lên. "
" Ban nãy tôi có bảo rồi… có vẻ Thanh là người tắm trước. " Cô nhún vai, " Chắc quả này tớ ở khách sạn xem phim cũng được. "
" Nói hay ho quá ha. Xem phim thì ai chụp ảnh cho tôi?! Giảo Quyên cứ đi chơi với tên lớp trưởng đó suốt ngày… Tôi đã hoàn toàn bỏ rơi đó!! "
Cô hiểu tâm trạng đó của đối phương. Khi xưa cô cũng bị cho ra ngoài lề rất nhiều cuộc chơi. Nó cứ nhân dần lên và rồi cô là kẻ phải bỏ đi dù là người đến trước.
Với tính cách đó của Tâm Ái hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701845/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.