Ngưỡng tưởng câu chuyện bi thương đã dừng lại ở đó. Cơ mà đấy chỉ là suy nghĩ non nớt của Tần Nhiệm. Những thứ mà hai con người trước mặt cô đang phải trải qua còn dã man hơn rất nhiều.
" Đến trường tôi bị như nào cậu cũng biết rồi đấy. Thử nghĩ xem kẻ bị ông trời ghẻ lạnh như tôi có nên chết đi cho xong không? "
Hà Đồng gật đầu như đang rất thấu hiểu với Linh Nhật. Còn phía cô, cô không biết rằng mình vừa nghe cuộc đời của một nô lệ hay cuộc đời của một con người hiện đại nữa.
" Nó thật kinh khủng! Cậu vẫn còn sống ở đó đến tận bây giờ ư? "
" Không. Sau chuyến đi trải nghiệm kia thì tôi đã chuyển đến sống cùng chị Hà Đồng. "
Cô ngạc nhiên: " Hai người quen biết nhau sớm thế sao… "
" Có thể coi là thế. Chị đã chứng kiến cảnh em ấy bị đánh nên rất đồng cảm. Dù sao chị cũng sống một mình mà… " Hà Đồng đáp lại.
Cũng phải thôi. Hà Đồng cũng là người từ quê lên như cô nên sống nhà trọ là điều đương nhiên. Có thêm bạn cùng phòng hẳn sẽ vui hơn.
Tần Nhiệm nghe xong mà lòng nghẹn ngào. Cuộc đời của Hàn Linh Nhật còn dã man hơn cô rất nhiều. Lí do mà cậu ấy muốn biến mất khỏi thế gian này thật quá rõ ràng. Dường như đó là giải pháp cuối cùng mà cô ấy sẽ dùng đến khi nào đó.
Nhưng đó chỉ khi là bước đường cùng. Vẫn còn giải pháp khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-sao-dem/2701829/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.