Chương 37 
 SUÝT NỮA THÌ QUÊN, PHÓ THỜI LẪM LÀ MỘT GÃ TRAI THẲNG SẮT ĐÁ CHÍNH HIỆU, VĨNH VIỄN KHÔNG BAO GIỜ NGHE HIỂU LỜI ÁM CHỈ 
 Chỉ trong vài giây ngắn ngủi này, Phó Thời Lẫm đã đi tới bên cạnh Giản Thù, nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay cô: “Từ từ duỗi thẳng tay ra.” Đồng thời, anh đón lấy khẩu súng đạo cụ trên tay cô, đặt sang một bên. 
 Giản Thù thử cử động, mồ hôi tứa ra trên trán: “Đau quá...” 
 Đôi môi Phó Thời Lẫm khẽ mím lại, giọng hơi trầm xuống: “Duỗi thẳng tay, nếu không sẽ càng đau hơn đấy.” 
 Tay anh kéo cánh tay cô, Giản Thù gần như không còn chút sức lực nào, cắn răng chậm rãi duỗi thẳng tay ra. 
 Chỉ vừa duỗi thẳng được tay, cô đã đau đến mức sắp trào cả nước mắt. 
 Chờ một lúc để cô dịu đi, Phó Thời Lẫm lại nói: “Nắm tay lại.” 
 Tay Giản Thù hơi run rẩy, khó khăn lắm mới nắm được tay vào. 
 “Buông lỏng ra.” 
 Sau khi lặp đi lặp lại vài lần, Phó Thời Lẫm khẽ hỏi: “Đã đỡ hơn chưa?” 
 Giản Thù nhẹ nhàng xoay tay một chút, không còn đau như ban nãy nhưng hễ cử động cánh tay rồi chạm tới vị trí bị co cơ thì vẫn rất đau đớn. 
 Phó Thời Lẫm chậm rãi thả cánh tay cô xuống, thu tay về nói: “Về nhà nhớ dùng khăn nóng chườm nhiều một chút.” 
Giản Thù nhìn anh với vẻ mặt ngây thơ: “Em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-anh-sao-troi/1027781/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.