Chương 18 
 ĐỂ MẶC CHO KÝ ỨC SỤC SÔI NHƯ BIỂN CẢ TRONG ĐẦU, LÀM DẤY LÊN HẰNG HÀ SA CON SÓNG LỚN 
 Dưới ánh đèn vàng ấm áp, sắc mặt Giản Thù vẫn trắng bệch yếu ớt, mọi cảm xúc trong đáy mắt đều bị bóng râm phủ lấp, cơ thể gầy guộc mỏng manh thoạt nhìn vừa uể oải vừa bất lực. 
 Phó Thời Lẫm chợt nhớ tới rất rất lâu trước đây, ngày cô ấy xuất viện, một thân một mình đi nhận di vật của bố mẹ, sau đó đứng giữa trời tuyết rơi, hoang mang mờ mịt nhìn về phía trước. 
 Khi ấy, cô cũng giống như bây giờ vậy. Rõ ràng là yếu ớt không chịu nổi một đòn, nhưng lại cắn chặt răng, bước từng bước về phía trước, chưa từng quay đầu lấy một lần. 
 Giản Thù không phải một người dễ dàng để lộ cảm xúc ra ngoài. Kể từ khi cô mười lăm tuổi, cô đã là như thế rồi. 
 Nhưng hiện tại, cô cảm thấy rất khó chịu. 
 Một lúc rất lâu sau, Phó Thời Lẫm mới nói: “Nếu tại tôi khiến cho cô phải nhớ lại những chuyện đó, thì thành thực xin lỗi cô.” 
 “Anh không cần phải xin lỗi. Anh nói rất đúng, đây là vấn đề của chính bản thân em.” 
 Là do cô vẫn luôn vùi mình trong quá khứ không thoát ra được. Là do cô đã quen với sự cô độc, không thích tiếp xúc với người khác. Là do cô trong bao nhiêu năm qua vẫn cứ đơn phương coi anh là tia hy vọng và ánh sáng duy nhất của mình trong bóng đêm u tối. 
Cũng là do cô, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-cung-anh-sao-troi/1027762/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.