Không bị kịch bản hạn chế, không cần phải để ý ống kính, không ước lượng góc mặt, Diệp Lan toàn tâm toàn ý, chỉ hôn Giang Trì mà thôi.
Trong lúc đó điện thoại Giang Trì reo vài lần, bị Diệp Lan ấn tắt ngay không kịp ngẩng đầu, anh giữ nhẹ cằm Giang Trì, ậm ờ nói: “Yên tâm… Trời không sập được đâu…”
Người quan trọng nhất ở ngay trước mắt, còn gì phải lo lắng nữa.
Tim Giang Trì đập rất nhanh, nhưng tâm lý đang vững vàng hơn bao giờ hết, cái ôm và nụ hôn của Diệp Lan quá ấm áp quá quyến luyến, Giang Trì bất tri bất giác bị Diệp Lan đè xuống góc trong cùng của sofa, cậu tựa vào gối lót lưng mềm mềm trên ghế, mùi nước hoa thoang thoảng của Diệp Lan bao phủ xung quanh, cảm thấy đầu óc không được tỉnh táo lắm, sắp chết đuối rồi.
Mãi đến khi… Giang Trì cảm giác được bàn tay Diệp Lan luồn vào áo sơ mi của mình.
“Ưm…”
Giang Trì chợt mở to mắt, vô thức xoay eo.
Diệp Lan còn tưởng Giang Trì không muốn mình chạm vào, anh dừng tay vô cùng lịch sự, không sờ soạng lung tung nữa, hôn nhấn nhẹ lên môi Giang Trì rồi xin lỗi một cách kém chân thành khôn tả: “Xin lỗi, quá thích em nên không kiềm chế được.”
“Chữ anh kí lúc trước… vẫn còn.” Mặt Giang Trì hồng hồng, chống sofa ngồi lên, “Ngay trên eo, anh mới sờ trúng…”
Diệp Lan sững người rồi bật cười, “Chưa tắm à?”
“Dạ chưa.” Giang Trì tự nói tự xấu hổ, cậu kéo kéo áo xuống, “Không nỡ…”
“Em…” Diệp Lan chịu một cú thẳng tim thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de/1333978/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.