Trong quá trình quay “tuần trăng mật”, bầu không khí trong cả đoàn làm phim đều khác hẳn.
Nhâm Hải Xuyên sợ diễn viên dễ bị ảnh hưởng, cảnh nào cũng vô tình cố ý cho đưa bớt người ra khỏi trường quay, nhưng đáng tiếc người vắng rồi, Giang Trì còn dễ căng thẳng hơn. Liếc mắt qua thấy cả đoàn người còn ý thức được đang quay phim, bớt người, vắng hơn, sự tồn tại của Diệp Lan bị phóng đại vô hạn.
Mỗi lần Diệp Lan đến gần, Giang Trì phải rất vất vả mới giữ cho mình tỉnh táo, để biết là đang quay phim.
…
“Bùi Nhiên… Sao dậy sớm vậy?”
Diệp Lan ôm choàng lấy Giang Trì từ phía sau, cúi xuống hôn má cậu, nửa mơ nửa tỉnh nỉ non, “Sáng nay muốn ăn bánh bao vỏ mỏng …”
Giang Trì né né, “Mấy giờ rồi? Hàng bánh bao nghỉ lâu rồi.”
Diệp Lan bất mãn mở mắt, hôn má Giang Trì thêm cái nữa, nói: “Vậy ăn xíu mại.”
“Cũng nghỉ luôn rồi.” Giang Trì nói, “Quanh chỗ nhà chúng ta chỉ có mấy sạp bán đồ ăn sáng đó thôi… Hay em lái xe chở anh đi ăn?”
“Lười đi…” Diệp Lan gác đầu xuống vai Giang Trì, hầm hừ, “Đói thật đó…”
Giang Trì hết cách, hỏi: “Anh muốn ăn gì? Em làm cho anh.”
“Anh muốn ăn gì?” Diệp Lan mở mắt, đột nhiên cắn tai Giang Trì, đè cậu xuống giường, cười to, “Em nói xem anh muốn ăn gì? Hửm?”
“Cắt!”
…
Nhâm Hải Xuyên không nhận xét gì, đứng lên tìm biên kịch bàn bạc.
Diệp Lan ngồi trên giường, cười bất đắc dĩ, “Sao cậu cứng đờ vậy?”
Giang Trì hoảng loạn, nhớ lại cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de/1333943/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.