Suốt cả ngày hôm đó, thấy Diệp Lan là mặt Nhâm Hải Xuyên như đeo chì.
May mà da mặt Diệp ảnh đế thừa độ dày, Nhâm Hải Xuyên lườm liếc thế nào anh cũng trơ mặt đùa giỡn chọc ghẹo được, không bị ảnh hưởng nửa phần.
“Tối nay quay một cảnh quần chúng, quay xong nghỉ, mọi người ngủ sớm một chút.”
Hôm sau, lúc Nhâm Hải Xuyên hướng dẫn cho Diệp Lan nhìn đồng hồ thấy mới hai giờ trưa, còn sớm, liền nhắc: “Lịch trình mấy hôm nay nhẹ nhàng hơn, nhiều thời gian trống, nhưng lúc rảnh rỗi cũng cố gắng ở yên trong khách sạn, có ra ngoài tốt nhất đừng để lộ mặt bị chụp lén.”
Nhâm Hải Xuyên nhìn Sầm Văn Lý Vĩ Lực, “Các trợ lý cũng phải chú ý, quen mặt cả rồi, ra ngoài có thể sẽ bị theo sát ngay. Đi đâu cũng phải kín kẽ một chút.”
Diệp Lan bật cười, “Sao vậy? Công văn hỗ trợ quay phim chưa được phê duyệt ạ?”
Nhâm Hải Xuyên sượng người, phó đạo diễn cười gượng, “Vốn dĩ không đi xin.”
“Tên khốn” đề tài nhạy cảm, lúc khởi quay còn chẳng mở họp báo, chế tác đạo diễn và các diễn viên chủ yếu thắp nén nhang là khởi công, mấy công ty truyền thông thính tai nghe tin rồi cũng ăn ý không đưa tin quá nhiều, tránh gây phiền cho cả đôi bên.
Địa điểm quay về sau cũng được giữ kín, đừng nói tiết lộ, đến lịch trình gần đây của hai nhân vật chính cũng bị phong tỏa, Diệp Lan và Giang Trì đều là nhân vật đang nổi, đi tới đâu bị bao vây tới đó, các cấp bên trên mở một mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de/1333938/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.