Mấy ngày sau đó, Diệp Lan liên tục không liên lạc với Dư Tân Trạch.
“Dư Tân Trạch tới tận chỗ chị tìm cậu rồi.” Người đại diện An Á của Diệp Lan dở khóc dở cười, “Cậu lại gây chuyện gì vậy hả?”
Diệp Lan ngồi trên ghế dài chơi trò chơi không thèm ngẩng đầu lên, lười lười đáp: “Quay phim suốt cả ngày, em gây chuyện gì được… Anh ấy nói gì với chị?”
An Á lắc đầu: “Cái này thì không, rốt cuộc có chuyện gì?”
Diệp Lan vừa hơi phân tâm đã bị đối thủ tiêu diệt, anh “chậc” một tiếng, nhíu mày ném điện thoại qua bên, ngẩng lên cầm lấy nước trái cây trợ lý đưa, nhấp một ngụm rồi nói: “Anh ấy muốn kí hợp đồng với Giang Trì, nhờ em dắt mối, em lười can thiệp.”
An Á bật cười, “Lười thì thôi, có cần trốn cậu ta không? Làm chị tưởng cậu lén chị làm gì, hỏi tùm lum người ai cũng nói không biết nên mới tự chạy đến.”
Diệp Lan quay phim hai tháng rồi, đây mới là lần đầu An Á đến thăm.
“Sao mấy người suốt ngày sợ em gây chuyện vậy?” Diệp Lan cau mày, “Phòng công tác của chúng ta rảnh tới vậy sao? Không còn gì chính đáng để làm?”
An Á ngạc nhiên nhìn Diệp Lan, hỏi ngược lại: “Chuyện chính đáng của bọn chị chẳng phải là chạy theo đổ vỏ cho em à?”
Diệp Lan ứ.
Khác với những nghệ sĩ như Giang Trì, Diệp Lan không phải nghệ sĩ trực thuộc công ty giải trí nào đó.
Lúc mời vào nghề, Diệp Lan làm với công ty giải trí của chú mình vài năm, tốt nghiệp đại học rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de/1333934/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.