Từ quán ăn về nhà, Chiêm Ngọc nói với ba mẹ ngủ ngon rồi về phòng.
Hôm nay cậu ở bên ngoài cả ngày, tính lấy áo ngủ rồi tắm, lúc duỗi tay lấy quần áo, tầm mắt vừa lúc dừng trên khăn quấn nơi cổ tay.
Khăn bị áo lông che khuất một nửa, lộ ra một nửa cách văn màu cà phê.
Chiêm Ngọc duỗi tay kéo áo lông lên chút, lộ ra khăn tay hoàn chỉnh.
Đây là khăn tay thứ 3 cậu lấy ở chỗ Thẩm Tùng An, cùng hai khăn tay trước đó bất đồng, khăn tay này là cậu chủ động xin.
Nhìn khăn trên cổ tay, cậu không khỏi nhớ tới chiều này Thẩm Tùng An thay mình quấn khăn, hiện tại nhớ lại dáng vẻ chạy trối chết lúc ấy của mình thật mất mặt.
Rõ là chuyện gì cũng không có, cố tình lại bị mình xem là có vấn đề.
Chiêm Ngọc vì phản ứng ấu trĩ lúc ấy của mình bật cười một tiếng, xấu hổ lại buồn cười. Sau khi cười xong, cậu lại nghĩ tới mình muốn khăn tay của
Thẩm Tùng An, lại quên mất cảm ơn đối phương một tiếng, thật không nên.
Cậu thu tâm chuẩn bị tắm, một tay tháo khăn lại mở hộp đựng hai chiếc khăn khác.
Khăn tay trước đó đều đã giặt sạch, chúng được xếp thành hình vuông đặt chỉnh tề trong hộp. Một tấm màu xanh biển, bốn phía có hoa văn ám sắc đơn giản; một tâm màu đậm, viền là đồ văn đơn giản được thêu bằng sợi tơ màu bạc.
Giờ thêm một cái hôm nay cậu có, mỗi khăn tay ở viền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-yeu-tham/2095839/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.