Phòng khách tối ôm chỉ để lại điểm sáng của ti vi và tiếng cười đùa của nhân vật hoạt hình đang chiếu, nếu nhìn ý kĩ sẽ thấy có một đứa bé đang ngồi trên sopha ôm lấy chân mình, ánh mắt đẫn đờ nhìn ti vi.
Nghe thấy tiếng mở cửa vang lên, nhóc con cũng chỉ quay lại nhìn chứ không hề có ý muốn đứng lên, mặc kệ có phải người tốt hay kẻ xấu, nhìn một chút rồi lại dời lực chú ý sang ti vi đang chiếu.
''Xin chào? Con có thể mở điện dùm chú không?'' Anh nhẹ giọng hỏi.
Đáp lại anh là sự im lặng cùng không di chuyển nửa bước của đứa bé. Biết rằng sẽ không nhận được câu trả lời, anh cởi giày ra nhẹ nhàng đi vào định mò bật điện nhưng không ngờ Hạ Dư Úc đã bật lên.
Đứa nhỏ đứng cách anh một khoảng mà nó cho là an toàn, ánh mắt nhìn về phía anh, trên mặt chẳng có lấy một biểu cảm gì.
Quan sát đứa nhỏ một hồi, anh mỉm cười nói:
''Chắc hẳn baba của con đã nói rồi nhỉ? Từ giờ chú sẽ ở đây, chăm sóc cho con, mong được giúp đỡ nhiều nhé?'' Anh đưa tay ra như muốn bắt tay với đứa nhỏ nhưng dường như bé không hiểu ý định của anh, chỉ nhìn anh rồi lại chuyển xuống tay anh.
Anh cũng không cảm thấy có gì là không ổn, nhẹ nhàng giải thích:
''Chú giơ tay phải, con giơ tay trái rồi đặt vào lòng bàn tay của chú là được.''
Ánh mắt đứa nhỏ dời xuống bàn tay trái của mình nhưng cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-thanh-nguoi-vo-chuyen-tim-duong-chet-cua-tong-tai/2718085/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.