Thời gian trôi qua rất nhanh, anh và hắn lấy nhau đã trôi qua hai tháng. Trong hai tháng có rất nhiều chuyện xảy ra, đặc biệt khiến hai người cực kì vui mừng, là bé đã có thể cười mà không cần dùng đến hành động, nhưng đó chưa phải là niềm vui lớn nhất, cái cảm giác vui đến tim đập bùm bụp như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cái ngày mà hai người khó quên nhất chính là ngày sinh nhật bé, cũng là cái ngày bé cười cất tiếng gọi baba và cha.
Hôm đó, ngày 25 tháng 9, ngày sinh nhật tròn 3 tuổi của bé.
Sáng sớm hôm ấy, anh và hắn dậy cực kì sớm, đến khi bé dậy đã không thấy baba mình và chú đâu cả, cơn mơ màng khi mới tỉnh dậy đột nhiên bị cơn hoảng sợ và bất an đánh bay.
Cơ thể nhỏ bé vội vã chạy xuống giường, dép không kịp đeo đã chạy xuống nhà. May mắn thay anh đang ở trong bếp, mà hắn đang ngồi làm việc ở sopha.
Thấy hai hình bóng quen thuộc, bé thở phào một hơi, trái tim nhỏ đang treo lơ lửng cũng hạ xuống, chạy bịch bịch tới chỗ anh, nhón chân lên ôm eo anh.
''Tiểu Úc dậy rồi à? Ngủ ngon không? Sao lại không mang dép? Trời cuối thu đang bắt đầu chuyển sang đông rồi, sẽ lạnh đấy!'' Sợ bé không mang dép sẽ bị nhiễm lạnh, anh vội tháo tạp dề ra bế bé lên, tay còn xoa xoa đôi chân nhỏ cho ấm lên.
Mang bé đi đánh răng rửa mặt, lại mặc thêm cho bé chiếc áo khoác mỏng mới bế xuống. Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-thanh-nguoi-vo-chuyen-tim-duong-chet-cua-tong-tai/2718059/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.