"Tiểu Úc nhớ hôm nay là ngày gì không?" Đặt bé ngồi trên sopha, anh dùng khăn lau sạch mặt của bé, miệng cười cười hào hứng hỏi.
Dù bé còn nhỏ nhưng bé vẫn hiểu anh đang hỏi bé hôm nay là ngày bao nhiêu nhưng lại không biết hôm nay là ngày gì, mím môi nhìn về phía anh nghi hoặc, tay lại chỉ về cuốn lịch được treo trên tường.
Bé chỉ mới ba tuổi, chưa biết con chữ hay con số, chỉ biết kia là cuốn lịch, anh từng hỏi bé lịch là cái nào, bé liền chỉ, cái nào là sopha, bé lại chỉ, hầu như bé đều biết tên từng món đồ trong nhà nhưng rất ít món bé biết tác dụng của nó.
Khi ở cùng anh, anh sẽ hỏi bé có biết lịch để làm gì không, bé lặc đầu thì anh sẽ từ từ giảng về lịch và cho bé biết công dụng của nó, hoặc khi xem ti vi, bé nhìn thấy người ba đang nắm tay con tập viết, bé sẽ quay lại chờ mong anh giải thích, khi giải thích, anh cũng sẽ hành động, đưa bàn tay to lớn của mình cầm lấy bàn tay nhỏ nhỏ lại mềm mềm của bé viết lên giấy những dòng chữ nguệch ngoạc.
Từng lời nói hành động anh làm mẫu hoặc giảng cho bé, bé đều ghi nhớ rất rõ. Bây giờ anh chỉ cần hỏi, bé sẽ trả lời một cách chính xác giống như khi anh hỏi hôm nay là ngày gì, bé không biết nhưng bé biết lích sẽ cho anh biết hôm nay là ngày gì nên liền chỉ cho anh.
''Thông minh quá.''
Thấy bé thông minh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-thanh-nguoi-vo-chuyen-tim-duong-chet-cua-tong-tai/2718040/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.