Giang Thư Vũ và bé tiến vào đại sảnh của công ty, cũng có người chú ý liếc trộm, cũng có người bận rộn đi qua sẽ gật đầu với anh xem như chào.
Bình thường công ty tiếp khách rất nhiều, tất cả đều là đối tác kinh doanh, chỉ cần nhìn mặt sẽ đoán ngay được thân phận nhưng Giang Thư Vũ không có tiếng trong giới, dĩ nhiên sinh ra cho mọi người rất nhiều tò mò, cũng có người đoán chắc hẳn anh quen với các cấp trên. Không ai nghĩ anh tới xin việc vì trên tay đang bế một đứa nhỏ, nếu là đi xin việc sao lại mang trẻ con đi chứ.
Tiếp tân luôn là người đón tiếp khách của công ty, rất nhanh đi tới cười chào với anh:
''Chào anh, công ty Hạng Nam có thể giúp gì cho anh?''
Thư Ký Hoàng Minh vừa tới cửa đã để anh tự vào, cậu ta sau khi nhận xong cuộc gọi vội xin lỗi rồi để anh tự vào trong, còn mình lại đi tới bãi đổ xe.
Hạ Kha như dự đoán được không có người đưa vào công ty sẽ quay người đi về, vì thế gọi tới:
''Lên đây, tầng số 8, tôi từ bên trên đã nhìn thấy em đứng đơ người phía dười rồi.''
Giang Thư Vũ kinh ngạc ngước lên nhưng tầng 8 quá cao, thêm trời nắng quá chói khiến anh nheo mắt cũng chẳng nhìn thấy gì ngoài tấm kính.
''Mắt anh phải tốt lắm mới từ tầng 8 nhìn thấy được tôi.''
Điện thoại vừa cúp, Giang Thư Vũ lại thở dài, phân vân không biết nên đi hay không đi.
''Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-thanh-nguoi-vo-chuyen-tim-duong-chet-cua-tong-tai/2718005/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.