Vũ Trung lấy trà thượng hạng vừa được Hoàng thượng ngự ban ra pha vào ấm ngọc. Hương trà thơm ngát lan tỏa khắp phòng, Vũ Trung rót cho Thanh Vũ một chén kính cẩn mời:
“Điện hạ dùng trà”.
Thanh Vũ nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, khẽ mỉm cười, cảm nhận hương vị thanh tao của trà thượng hạng Vân Quốc, khẽ nói:
“Hai ngươi ngồi xuống, cùng thưởng trà với ta”
Vũ Trung và Lý Kiên, ngập ngừng ngồi xuống bên cạnh Thanh Vũ, vừa nhấp từng ngụm trà, vừa tỏ ra lo lắng về chức vụ mới của Thanh Vũ.
Lý Kiên liền mở lời:
"Điện hạ, chức Hàn lâm đại học sĩ này dù nghe cao quý nhưng thực ra là hữu danh vô thực, không có thực quyền. Cả ngày trời ở Quốc Tử Giám soạn sách, giảng dạy, bận tối mắt tối mũi, chẳng khác nào bị nhốt trong lồng son”.
Vũ Trung gật đầu đồng tình, giọng nói trầm ấm pha chút lo âu:
"Điện hạ, người đường đường là hoàng tử, chức vụ này chẳng khác nào hạ thấp thân phận của người. Thần thấy việc này quả thật không xứng với tài năng và đức độ của điện hạ”.
Thanh Vũ nghe xong, đặt chén trà xuống bàn, ánh mắt xa xăm. Chàng cười nhẹ, giọng điệu pha chút hài hước:
“Không sao, bận rộn cũng tốt. Làm Đại học sĩ ở Quốc Tử Giám cũng giúp ta mở mang thêm kiến thức, hiểu biết thêm về văn hóa Vân Quốc, ngày mai ta đến Quốc Tử Giám một chuyến, các ngươi cứ ở nhà không cần lo lắng”
Lý Kiên nhìn Thanh Vũ, nảy ra một ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-sach-lam-de-nhat-my-nam/3600175/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.